Lao xao gà gáy rạng ngày
Vai vác cái cày, tay dắt con trâu
Bước chân xuống cánh đồng sâu
Mắt nhắm mắt mở đuổi trâu ra cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng?
Nỗi niềm là vậy nhưng cái thú thư thái sống của người nông dân thì mấy ai bằng. Sau thời cày ruộng vất vả, trâu nằm nhai cỏ, anh ngồi hóng gió, nhâm nhi li trà xanh vợ nấu dưới tán cây rợp bóng mà thư thái lòng.
Vẫn chàng trai,. cần cù.. chân chất
Bao bão giông ;không để đánh mất mình
Sống chứa chan ; trọn nghĩa, vẹn tình
Luôn gắn bó,. bên hình cây lúa…
Dù hạn hán: đồng khô.. cỏ úa
Dù gió mưa ; khoai – lúa rập vùi
Người nông dân, lòng có ngậm ngùi
Nhưng vẫn sống ;quyết không lùi bước
Nhắc lại lời cụ Lê quý đôn nhấn mạnh "phi nông bất ổn" thì hẳn chúng ta đã hiểu cái gốc của sự vững bền. còn gì đẹp hay hơn khi con cháu chúng ta được chỉ dạy nhớ công ơn người đi trước bằng tấm lòng hiểu người và biết ơn người qua hình ảnh dân gian.
Bức điệp Nghỉ ngơi nam với bốn chữ Thiên hạ thái bình là tinh hoa dân gian đọng lại như lời nhắc nhở thường hằng có lẽ nên cần có cho mỗi gia đình Việt tộc.